Cùng xem bài viết Phunulamdep-[CÓ NHỮNG BÌNH LUẬN NỔI BẬT NÀO KHIẾN NGƯỜI KHÁC XÚC ĐỘNG TRÊN “VÕNG DỊCH VÂN ÂM NHẠC”]————-
Group Phunulamdep Việt Nam:
Fanpage:
Dịch bởi được Phunulamdep tổng hợp và chia sẻ lại cho bạn. Nếu bạn thấy hay! Hãy chia sẻ, để giúp Phunulamdep.com.vn có động lực tổng hợp đăng bài viết nhiều hơn.
Group Phunulamdep Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/245234876341228
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam
Dịch bởi: Giải Ưu – 解憂
https://www.facebook.com/aulocongvongki/?modal=admin_todo_tour
—————
1. Lúc nhỏ đi theo cha vào thành phố mua dưa hấu, sợ bạn bè nhìn thấy, tôi đã ra sức che giấu bản thân, một đường lo lắng không yên.
2. Người nhà vây quanh con trai sáu tuổi hỏi lí tưởng của nó, con trai nói lí tưởng của nó là làm bác sĩ. Bà ngoại nói bác sĩ tối, địa vị xã hội cao, bà nội nói đãi ngộ cũng tốt, ông nội nói ngoại trừ lương còn có thu nhập khác nữa! Ông ngoại nói điều quan trọng hơn là sau này có thể dễ tìm được người yêu. Ba nghe xong vừa lòng hỏi con trai tại sao muốn làm bác sĩ. Cậu nói: “không phải nói bác sĩ có thể trị bệnh cứu người sao?”
3. Trạng thái khó vượt qua nhất của một người đàn ông là: trong mắt đlo lắng bố mẹ, trong đầu lại nghĩ về sự nghiệp, trong lòng in bóng một cô gái, trong lồng ngực lại chứa đựng phương xa, nhưng cuối cùng làm bố mẹ thất vọng, phụ lòng cô gái, nhìn không thấy được phương xa.
4. Cô đơn là gì? Là gội đầu xong, chải xong một kiểu tóc xinh đẹp, thay một đôi giày sạch sẽ, mặc một bộ quần áo thật ngầu. Sau đó, xuống siêu thị dưới lầu mua một chai cocacola rồi về.
6. Chỉ là hi vọng trong thế giới vừa chật chội lại hối hả này, đèn đỏ lâu thêm chút nữa, điểm cuối trễ chút đã tới, để tôi có thể yêu em thêm mấy cây số nữa.
7. Mùa đông năm trước, mắc bệnh trầm cảm, sau khi cắt cổ tay đau tới hoảng sợ trong lòng, gọi taxi đi bệnh viện, đỡ tay khóc điên dại. Ghế xe sau bị tôi vấy máu tứ tung, đến bệnh viện tài xế còn dắt tôi vô xử lí vết thương, không quan tâm công việc nữa, đưa tôi đi ăn một bữa cơm, ông vừa khóc vừa nói: “Cô gái nhỏ mười mấy tuổi, đường đời vẫn còn dài, nhất định đừng xúc động, nhất định đừng học con gái tôi.”
9. Trên đời này ngoại trừ sáng chín chiều năm (sáng chín giờ đi làm, chiều năm giờ tan làm), còn có rất nhiều người phải tăng ca đến đêm khuya. Không có hai kì nghỉ, không có cháo ấm, không có mái nhà đèn đuốc sáng trưng. Dùng hết sức mình để sống, chẳng qua chỉ miễn cưỡng âm no. Phải tin tưởng cuộc sống sẽ không cứ là một mảnh tối đen, thứ bạn muốn cuối cùng cũng sẽ có được.
10. Cậu hình như ốm lại rổi, tóc cũng dài rồi, bóng lưng xa lạ đến mức khiến tôi cảm thấy, gặp cậu là chuyện của thế kỉ trước, sau đó cậu mở miệng gọi tên tôi, tôi liền muốn cười, dường như mình mới tan học, chỉ đứng ở cửa đợi cậu năm phút mà thôi.
11. Lúc này giờ Bắc Kinh là 7:28, nha đầu nhà tôi còn đang ngủ, nghe tiếng thở của em khi ngủ, cực kì yên ổn, rất may mắn tôi có thể khiến em có được cảm giác an toàn, tôi đang cố gắng, không để em bị tổn thương đau buồn uất ức, nhưng cứ luôn chọc em tức giận, hehe, không biết tôi còn có thể sống được bao lâu, ung thư dạ dày giai đoạn cuối mà, tôi yêu em, thật sự rất yêu rất yêu, cho nên rất trân trọng thời gian có thể ở cạnh nhau, em dễ thương như vậy, nghĩ đến việc không thể nghe được giọng nói của em nữa là muốn khóc rồi.
12. “Tôi quá ngưỡng mộ những cô gái có người bảo vệ, có người yêu thương rồi. Bọn họ có thể bởi vì một chuyện bé tí xíu mà tủi thân đến khóc, cũng sẽ không có ai cảm thấy họ làm bộ cả, bọn họ có thể bởi vì một chuyện bé tí mà nổi giận, cũng sẽ có người nhẹ nhàng dỗ dành. Tôi cảm thấy những cô gái đó rất phiền phức nhưng tôi cũng muốn trở thành cô gái phiền phức giống vậy.”
13. Lí do của mỗi lần tan vỡ, trong mắt người khác là chuyện bé xé ra to, chỉ có trong tim mình mới hiểu rõ sợi rơm này đến cuối cùng đã phải treo mấy nghìn cân đau buồn.
14. Cha gọi điện thoại, dùng giọng điệu cực kì hổ thẹn nói với tôi: “Năm sau bố… không làm nữa, làm không nổi nữa rồi.” Trong lời nói giống như đang trưng cầu sự đồng ý của tôi vậy, lúc đó nước nước mắt tôi trong phút chốc đã rơi rồi, tôi muốn nói với cha, áy náy không phải người mà là con.
16. Hồi cấp ba, đến trễ bắt buộc bị phạt hát một bài, vì để hát bài này cho cô gái ấy nghe, tôi từng cố ý đi trễ.
17. Bản thân của bây giờ đang nằm trong một trạng thái như vầy, ở một thành phố xa lạ, mang theo vợ và con gái hai tuổi, gian nan vất vả sống qua ngày, ở bên ngoài công việc không vừa lòng, sự nghiệp không như ý, chịu đựng chế giễu và giày vò, nhưng mỗi lần về đến nhà, nhìn đến ánh mắt dịu dàng của vợ, nghe tiếng kêu vui vẻ “ba về rồi” của con gái, tim tức khắc tan chảy, muộn phiền của đàn ông trung niên có lẽ mọi người đều sẽ gặp phải, nhưng chỉ có kiên trì vượt qua mới có thể nhìn thấy một chút hi vọng, mới có thể không cô phụ sự tin cậy và nhớ nhung của gia đình.
18. Sau này sống ở thành phố, tôi luôn đi qua ngõ nhỏ, luôn không tự giác mà ngóng nhìn về phía trước, dù rằng mặt trời vẫn nóng rực như cũ, nhưng từng tiếng rao hàng vẫn vang vọng như cũ “bán dưa hấu vừa to vừa ngọt…”
19. Em hi vọng biết bao có một ngày bỗng nhiên giật mình, phát hiện bản thân ngủ gật trong tiết học đầu tiên năm lớp sáu, tất cả những điều trải qua lúc này đều là một giấc mơ, trên bàn đầy nước miếng của em. Em nói với bạn cùng bàn, nói mình đã mơ một giấc mơ rất dài. Bạn cùng bàn mắng em đần độn, bảo em nghiêm túc nghe giảng. Em nhìn sân bóng bên ngoài cửa sổ, tất cả đều quen thuộc như thế, tất cả vẫn tràn đầy hi vọng.
— với Tranh Nhã.
Hãy chia sẻ bài viết Phunulamdep-[CÓ NHỮNG BÌNH LUẬN NỔI BẬT NÀO KHIẾN NGƯỜI KHÁC XÚC ĐỘNG TRÊN “VÕNG DỊCH VÂN ÂM NHẠC”]————-
Group Phunulamdep Việt Nam:
Fanpage:
Dịch bởi, khi bạn chia sẻ, bạn đã cung cấp 1 kiến thức nhỏ về cuộc sống, bổ ích cho nhiều người biết hơn!
Nguồn: https://www.facebook.com/groups/245234876341228/permalink/549521935912519