Cùng xem bài viết *Phần tiếp theo Về kinh nghiệm học ngoại ngữ* “Học tiếng Anh khó? “Oai Của Dẩn” (người nước ngoài) chúng tôi học tiếng Trung muốn lòi con mắt đây nè!”Abstract: được Phunulamdep tổng hợp và chia sẻ lại cho bạn. Nếu bạn thấy hay! Hãy chia sẻ, để giúp Phunulamdep.com.vn có động lực tổng hợp đăng bài viết nhiều hơn.
*Phần tiếp theo Về kinh nghiệm học ngoại ngữ*
“Học tiếng Anh khó? “Oai Của Dẩn” (người nước ngoài) chúng tôi học tiếng Trung muốn lòi con mắt đây nè!”
Cuối cùng tôi cũng cảm thấy hài lòng với tiếng Trung của mình năm đó. Tôi cũng bắt đầu chú ý đến bài kiểm tra trình độ tiếng Trung. Tôi đã đạt HSK4 năm đó, và sau đó đạt HSK5 và HSK6 trong 2 năm tiếp theo. Tôi cũng cố gắng luyện nói nhiều lần mỗi tuần. Vào năm thứ 4 (trong quá trình 5 năm học tiếng Trung), sau khi hoàn thành cấp độ HSK5, tôi cũng bắt đầu học tiếng Tây Ban Nha. Đến lúc đó tôi mới phát hiện ra mình bị Nghiện tự học ngoại ngữ..
Trao đổi ngôn ngữ: Đây là phương pháp yêu thích của tôi. Thông qua trao đổi ngôn ngữ, chúng tôi có thể để bất kỳ người bản ngữ nào làm giáo viên của chúng tôi. Về cách thực hiện trao đổi ngôn ngữ tôi có viết riêng ở mấy link dưới đây. (trong link gốc có nhé)
Xem TV: Đây là một lĩnh vực mà tôi phải cảm thấy ghen ăn tức ở với các bạn học tiếng Anh. Họ có hàng trăm ngàn bộ phim và phim truyền hình tiếng Anh để tải về. Trong khi tôi học tiếng Trung, tôi chỉ tìm thấy một hoặc hai TV showhoặc film truyền hình mà tôi muốn xem. Ngoài một vài bộ phim bị cấm phát sóng ở Trung Quốc, tôi rất tiếc khi nói rằng tôi chưa từng xem thứ-gì-khác-gọi-là-phim ở Trung Quốc cả! Có một Chương trình truyền hình mà tôi thường xem là “mình cùng hẹn hò nhé?” Có vài lý do để tôi thích chương trình này. Thứ nhất là có nhiều bạn gái xinh xắn (ahihi). Thứ hai là tiếng Trung dùng để giao tiếp trong chương trình này khá dễ để ứng dụng. Tất cả họ đều tự giới thiệu bản thân, đặt câu hỏi, tranh luận và đùa giỡn với những vị khách khác. Phần yêu thích của tôi là các vị khách nam nói họ muốn hình mẫu con gái thế nào trước khi lên sân khấu. Tôi vẫn còn nhớ một số ví dụ như: “Tôi không thích kiểu người cay nghiệt, hay bươi móc chuyện cũ.” Và “Tôi không thích kiểu con gái hay chặn họng người khác”! Cách tôi xem các chương trình TV tiếng Trung vào thời điểm đó giống cái cách tôi áp dụng để học tiếng Tây Ban Nha sau này, cho đến khi học tiếng Pháp thì tôi không xem một hơi mấy tập một lần như vậy nữa. Tôi chú ý xem từng tập, mỗi lần xem xong thì đều thêm từ mới vào ứng dụng Flash card ngay.
Viết: Ngoài việc viết thư cho bạn bè, tôi cũng đã viết rất nhiều bài viết về cuộc sống hàng ngày của mình hoặc trả lời các câu hỏi có dạng giống với bài thi HSK. Sau đó tải các bài viết đó lên italki.com để người bản ngữ Trung Quốc giúp tôi chỉnh sửa. Ngay khi bài viết được chỉnh sửa xong, tôi lập tức thêm các từ mới được sửa vào Flash card.
Podcasts: Tôi đã nghe nhiều podcast tiếng Trung. Các chủ đề yêu thích của tôi bao gồm 'Tiếng Trung tốc độ chậm' và 'imandarinpod'. Lý do tôi thích chúng là cả hai đều bằng tiếng Trung và thậm chí không có một câu chú thích nào bằng tiếng Anh. Sau khi cảm thấy trình độ tiếng Trung của mình tốt hơn, tôi cũng đã nghe một số podcast của người bản ngữ Trung Quốc khi ôn tập để thi HSK6, và đặc biệt là một podcast có nội dung về Gym tên là 'Geek Love Sports'.
Các vấn đề của tôi trong việc học tiếng Trung
Tôi hiện đã cảm thấy hài lòng với trình độ tiếng Trung của mình, nhưng tôi cũng biết rằng tôi không phải là một người học tiếng Trung xuất sắc, bản thân tôi không phải là người nước ngoài thông thạo tiếng Trung nhất, mặc dù phương pháp học tập của tôi sử dụng là phù hợp với bản thân, nhưng nó có thể không phù hợp với tất cả mọi người. Nhìn lại những trải nghiệm của tôi ở Trung Quốc trong những năm đó, tôi tự nhận ra có một số vấn đề trong quá trình học tiếng Trung của mình.
Tốc độ tiến bộ:
Từ đầu tháng 4 năm 2010 đến mùa hè năm 2015, mất 5 năm để đạt được HSK6, sự tiến bộ của tôi được thấy rõ ràng nhất là ở năm thứ ba và thứ tư. Như tôi đã nói: Trong hai năm đầu, tôi đi làm hàng ngày để dạy tiếng Anh, và sau đó nói tiếng Anh với bạn gái sau giờ làm việc. Học ngoại ngữ vào thời điểm đó là một trong những sở thích của tôi nhưng không phải là một trong những ưu tiên của tôi. Tôi rất tiếc rằng tôi đã không ép buộc bản thân mình luyện nói nhiều hơn vào thời điểm đó. Tôi nên thực hành một chút với bạn gái mỗi ngày, chẳng hạn như 30 phút thực hành cuộc trò chuyện trong sách giáo khoa hoặc nói về một số chủ đề tôi thường gặp. Năm thứ năm, tôi cũng học tiếng Tây Ban Nha và làm hai công việc. Việc thiếu thời gian đã ảnh hưởng đến việc học tiếng Trung của tôi một chút.
Thanh điệu (dấu)
Nhiều giáo viên Trung Quốc nói rằng điều quan trọng nhất đối với người nước ngoài học tiếng Trung là học thanh điệu của từng từ. Trên thực tế, trong số các chữ Hán mà tôi biết thì có đến 90% trong số đó là tôi không hề biết thanh điệu của nó là gì. Vậy làm thế nào tôi có thể nói tiếng Trung Quốc? Tôi có thể giải thích nó theo cách này. Mặc dù não tôi thường không biết thanh điệu của một từ nào đó là thanh hai hay thanh bốn, nhưng tai của tôi biết âm của từ đó là gì vì tôi đã nghe từ đó một vài lần, vì vậy tôi chỉ cần cố gắng bắt chước những âm đó khi tôi nói. Nếu bạn đã xem các video tôi đã thực hiện trước đó hoặc phát sóng trực tiếp chúng tôi đã làm vào tháng 1, bạn sẽ biết tiếng Trung của tôi như thế nào. Thỉnh thoảng tôi mắc lỗi, nhưng trong hầu hết các trường hợp, tôi có thể giao tiếp thành thạo tiếng Trung.
Viết chữ Hán
Tôi vẫn không thể viết chữ Trung Quốc bằng bút. Tất nhiên tôi có thể gõ và nhận được mặt chữ, nhưng tôi chưa bao giờ học viết chữ Trung Quốc bằng bút. Những người khác sẽ coi đây là một điểm yếu nghiêm trọng, nhưng tôi không đồng ý. Tôi đã quyết định từ rất sớm rằng tôi không nên học viết và tôi vẫn nghĩ đây là một quyết định sáng suốt. Bất kể tôi đang ở đâu hay làm gì trong cuộc sống hiện đại, tôi hiếm khi phải sử dụng giấy và bút. Thậm chí 99% những gì tôi viết bằng tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha được viết trên điện thoại di động hoặc máy tính. Ở Trung Quốc, điều duy nhất tôi phải viết bằng bút là viết địa chỉ khi điền vào mẫu đơn ở ngân hàng. Lúc đó tôi có thể nói với nhân viên địa chỉ của tôi để anh ta viết hộ (nước đi hay đấy..)
Đối với tôi, hầu hết người nước ngoài học tiếng Trung Quốc không nên học viết chữ Hán. Theo tôi thấy, bạn sẽ mất rất nhiều thời gian cho việc học viết chữ Hán mà việc đó thì thu về chẳng được mấy lợi ích. Ngoài ra, một số người bạn nước ngoài đã học viết chữ Hán nói với tôi rằng, nếu họ không luyện tập chữ Hán mỗi ngày thì sẽ rất nhanh quên. Lại có một số người nói rằng họ rất thích viết chữ Hán và đặc biệt quan tâm đến thư pháp. Những người cảm thấy hạnh phúc khi học viết chữ Hán thì chắc chắn nên học, nhưng tôi thì nghĩ rằng tôi không phải là một trong số họ..
Ganh đua quá mức
Khi học ngoại ngữ, vấn đề nghiêm trọng nhất của tôi có lẽ là tôi thường coi việc học ngoại ngữ là một cuộc thi. Tôi thường so sánh tiếng Trung hoặc tiếng Tây Ban Nha của mình với người nước ngoài khác. Tôi rất bực bội khi có người nước ngoài nào đó có tiếng Trung Quốc tốt hơn tôi! Điều làm tôi akay hơn nữa là một số người chỉ cần một khoảng thời gian ngắn là đã có thể học được tiếng Trung tốt hơn tôi nhiều! (gặp mấy bạn Học bá đến từ Chuyên ngữ của Đại học Quốc gia Hà Nội chắc nó tự sát luôn quá..) Điều làm tôi muốn phát điên hơn nữa là: đã là người nước ngoài, lại còn tự học tiếng Trung mà chỉ trong thời gian ngắn đã vượt qua tôi! Thái độ này của tôi không chỉ là sự ngu ngốc, mà còn gây ra áp lực tiêu cực về mặt tinh thần cho bản thân. Về lý thuyết, tôi đã hiểu rằng trong bất kỳ khía cạnh nào của cuộc sống, tốt hơn hết chúng ta không nên so sánh bản thân với người khác. Sẽ là một điều tốt khi nhìn thấy một người có ngoại ngữ tốt hơn chính bạn. Chúng ta có thể lấy cảm hứng từ họ hoặc hỏi họ đã dùng phương pháp gì để có được kết quả học hành như vậy. Tôi vẫn đang cố gắng để thoát khỏi thái độ cạnh tranh quá mức này từng ngày.
Học tiếng Trung là một trong những quyết định tốt nhất tôi từng đưa ra.
Điều tôi hối tiếc nhấtlà đến tận 27 tuổi tôi mới bắt đầu học tiếng Trung.
Nếu mà bắt đầu từ 7 tuổi, tôi nghĩ giờ này CCTV chắc hẳn đã có một người dẫn chương trình đến từ Ireland!
Hãy chia sẻ bài viết *Phần tiếp theo Về kinh nghiệm học ngoại ngữ* “Học tiếng Anh khó? “Oai Của Dẩn” (người nước ngoài) chúng tôi học tiếng Trung muốn lòi con mắt đây nè!”Abstract: , khi bạn chia sẻ, bạn đã cung cấp 1 kiến thức nhỏ về cuộc sống, bổ ích cho nhiều người biết hơn!
Nguồn: https://www.facebook.com/groups/245234876341228/permalink/639497093581669